Nhiều người hỏi tôi rằng: “Vì sao bạn chọn nghề giáo viên”?

Câu hỏi này khiến tôi nhớ lại khoảng thời gian khi mình còn là một cô bé học lớp 3. Trong mắt cô học trò nhỏ thuở đó, hình ảnh cô giáo đứng trên bục giảng nắn nót viết từng nét chữ ngay ngắn sao mà đẹp và oai phong thế. Cô thật dịu dàng mà cũng uy nghiêm lắm, cô có tầm hiểu biết vượt trội khiến cô học trò nhỏ từ đó nhen nhóm ước mơ trở thành một người giáo viên. Cứ thế giấc mơ đó bay cao cùng cánh diều chúng tôi thả trong những buổi chiều chăn trâu nơi cánh đồng lúa quê hương ngào ngạt, giấc mơ ấy len lỏi vào trong từng câu thơ, bài học tôi cắp sách đến trường.

Khi đã là học sinh THCS rồi đến học sinh THPT và khi bước vào cánh cổng trường Sư Phạm, tôi lại càng trân quý ước mơ của mình. Quãng thời gian ngồi ở giảng đường, tôi thật may mắn khi gặp được những người Thầy, người Cô tâm huyết sẵn sàng chỉ bảo, định hướng chúng tôi tận tình. Tôi nhận ra rằng, nghề giáo viên có vai trò quan trọng như thế nào đến tâm hồn và sự phát triển của mỗi con người, của xã hội. Các thầy cô giáo như những cây thông trên sườn núi, cây quế giữa rừng sâu thầm lặng toả hương hiến dâng trí tuệ, sức lực cho đời.

Thời gian trôi thật nhanh, cô bé thơ ngây hồn nhiên năm nào giờ đã trở thành một Cô Giáo Mầm Non luôn mỉm cười hạnh phúc với nghề, trong tâm không ngừng thầm biết ơn những gì Nghề đã trao đến mình. Vì sao ư, để tôi bật mí cùng bạn nhé:

Khi bạn là cô giáo, bạn trở nên mềm dịu và bao dung hơn. Bạn dùng sự nhẫn nại và ánh nhìn thấu hiểu với “những đứa con” của mình. Bạn khao khát làm thêm bao điều tốt vì thường hay nghĩ đến từ “Phúc đức”.

Khi bạn là cô giáo, bạn có thật nhiều những đứa con. Bạn chỉ mong vòng tay của mình đủ rộng lớn để ôm những “đứa con” vào lòng mà hít hà nguồn năng lượng trong veo tuyệt vời ấy mỗi ngày; xung quanh bạn luôn là những vòng tay bé xíu cứ thích sà vào lòng cô mà ôm ấp, rồi những tiếng bi bô: “Cô ơi, con yêu cô”, “Sao mấy ngày con không gặp mà hôm nay trông cô xinh thế!” (Học trò siêu khéo nịnh); rồi những đôi chân lon ton bé xíu đi chưa vững nhưng rất muốn giúp cô, khi thì bê cái bàn, khi bê ghế, hay lấy giúp cô hộp giấy, …

Khi bạn là cô giáo, rất nhiều học sinh của bạn đã trưởng thành, ra trường và bước chân vào thế giới tri thức rộng lớn. Rồi nhiều năm sau, khi con đã là một học trò lớp 4, lớp 5 vẫn ríu rít gọi điện: “Cô An ơi, con nhớ cô nên muốn gọi điện nói chuyện cùng cô”, “Cô An ơi, ngày mai con lên lớp 4 rồi đấy, mai con đi khai giảng năm học mới nè”. Hay khi “Cựu học trò” của bạn đạt thành tích cuối kỳ và được mẹ thưởng một món quà con tùy chọn, và món quà con chọn là “Con muốn gặp cô An và đi uống trà sữa cùng cô”.

Thử hỏi, bạn có hạnh phúc với hai từ “Cô giáo” không?

Khi bạn là cô giáo, bạn có cơ hội được làm việc, giúp đỡ, thấu hiểu và học hỏi rất nhiều những Phụ Huynh tuyệt vời. Nghề giáo viên của mình, hạnh phúc là khi có thể giúp đỡ được phụ huynh; ấm lòng nhất là khi nhận được sự tôn trọng và đồng cảm của phụ huynh; thậm chí rất nhiều phụ huynh đã truyền thêm nguồn cảm hứng và động lực của nghề đến với mình. Ngẫm lại, mình thấy làm giáo viên lãi quá.

Vậy nếu là bạn, bạn có muốn chọn nghề giáo viên không?

Ngày mai khi bình minh thức giấc, có một trái tim hạnh phúc đang sẵn sàng đón đợi những mầm xinh….

Chia sẻ của cô Lù Thị An – Trường Mầm non Ikids Montessori 

Từ khóa: