“Con của mẹ đã lớn và rất tự lập. Con được 21 tháng rồi nên mẹ quyết định tìm hiểu trường cho con, để con của mẹ có thể học được nhiều thứ hơn và khám phá cả thế giới. Mẹ đã suy nghĩ rất kĩ về việc đưa con đến trường, sợ con bé quá, sợ con chưa thích nghi được, sợ con không ăn được, sợ con khóc, sợ con bị khủng hoảng… Rất nhiều thứ mà một người làm mẹ phải lo lắng nên mẹ quyết định tìm hiểu một môi trường tốt cho con.

Mẹ biết độ tuổi này rất quan trọng, nó là dấu ấn và kỉ niệm ấu thơ gắn chặt vào tâm trí của con. Một môi trường tốt sẽ giúp con phát triển được nhiều kĩ năng và khiến mẹ an tâm đi làm. Mẹ quyết định cho con đi học vì ở nhà con cũng có bạn nhưng cũng không nhiều bằng ở lớp, ở nhà con cũng có đồ chơi nhưng cũng không nhiều bằng ở lớp. Ở lớp con được học, được vận động, được tư duy, được phát triển một cách tự nhiên, phát triển ngôn ngữ và giao tiếp một cách tốt nhất.

Với tâm lý nhiều băn khoăn nên mẹ đã tham khảo nhiều trường mầm non, các bậc phụ huynh có con đang trong độ tuổi đi học như Minh Khôi của mẹ. Mẹ đã tìm đến trường mầm non IKIDS tham khảo môi trường ở đó và được các cô tư vấn rất nhiệt tình, chu đáo. Mẹ cũng rất thích và mẹ nghĩ con cũng vậy. Nhưng khi về nhà mẹ nghĩ cách nhà xa quá, lúc đó vấn đề mẹ quan tâm nhất là vấn đề địa lý. Khi tìm trường mầm non cho con mẹ muốn tìm những trường gần với nhà để sáng tiện cho mẹ đi làm và con đi học. Lúc Bắp của mẹ đi học thì thời tiết lại sang thu đông rồi. Thời tiết thay đổi thất thường nên đi xa khiến mẹ lo lắng cho sức khỏe của con. Dù còn nhiều trăn trở, cuối cùng mẹ vẫn quyết định cho con đến với ngôi nhà của IKIDS vì mẹ tin con, tin các cô giáo và tin vào quyết định của mẹ để con có thể được phát triển tốt nhất.

Vào một ngày đẹp trời, mẹ dẫn Bắp của mẹ đến ngôi nhà IKIDS để con được làm quen với cô giáo và ngôi trường mà con sắp đi học. Hai mẹ con mình được gặp cô giáo của con, Bắp của mẹ say sưa chơi ngoài sân trường: chơi cầu trượt này, đu quay này, xe trượt dốc… Được đi chơi con hào hứng lắm, hò hét rất thích thú.

Khi nghe được tiếng chào của cô giáo, mẹ quay lại, mẹ ấn tượng với cô Thương ngay từ lần đầu tiên mẹ gặp. Mẹ cảm thấy cô rất thân thiện, cô nói chuyện rất nhẹ nhàng và vui vẻ. Bắp làm quen với cô nhưng vẫn còn ngơ ngác lắm, nhưng sớm thôi con của mẹ sẽ tự tin đến trường cùng các bạn.

Ngày 28/10/2020

Ngày đi học đầu tiên rồi cũng đến rất nhanh. Mẹ hồi hộp từ tối hôm trước chuẩn bị đồ cho con, chuẩn bị tâm lý cho hai mẹ con nhưng mẹ vẫn lo lắng vì mẹ lo con sẽ bất an một chút vì con phải đến một môi trường mới hoàn toàn. Mẹ xin nghỉ nửa ngày để đưa con đến lớp và quan sát các hoạt động của con. Hai mẹ con chở nhau, gió se lạnh, không khí thật mát. Mẹ nói chuyện rất nhiều với con về ngày đầu tiên đến lớp sẽ tuyệt vời như nào, con sẽ được gặp cô giáo và các bạn, được vận động và chơi rất nhiều trò chơi, con gật gù, cười thích thú.     Đến trường rồi, mẹ bế con và dắt tay con vào phòng tuyển sinh để cô My đưa con lên lớp. Các bạn ở sân trường đang tập thể dục nhạc rất sôi nổi. Cô My dẫn mẹ lên lớp của con, con bắt đầu thấy bất an và đòi mẹ bế không chịu đi nữa. Mẹ lại an ủi Bắp thúi của mẹ.

Đến lớp rồi, lớp của con là lớp Việt Quất, tên rất hay mẹ cũng rất thích và mẹ nghĩ con cũng rất thích đúng không con?

Lại gặp cô Thương rồi nhưng con không theo cô, mẹ hiểu tâm lý của con mà nhưng cũng đến lúc vào lớp cùng các bạn rồi. Mẹ chào con rồi đi, con khóc đòi ôm mẹ một cái an ủi, mẹ quên mất là mẹ nên làm điều này. Mẹ ôm con một cái và cũng không quên dặn con chiều nay chắc chắn bố sẽ đón con sớm, mẹ phải đi nhanh thôi vì mẹ không thể ở lại lâu cùng con được. Mẹ quay lưng đi, con theo cô và mẹ bắt đầu nghe thấy tiếng khóc của con. Mẹ không dám quay lại, mẹ vòng lên phòng chờ; đi đoạn rẽ mẹ còn cố gắng trốn và ngó vào lớp thấy con vẫn còn đang mếu máo. Mẹ cũng chuẩn bị tâm lý rồi nhưng vẫn rớm nước mắt. Không sao mẹ tin Bắp của mẹ sẽ nhanh quen thôi.

Mẹ đi lên phòng chờ thì nhận được tin cô My báo là chị ơi bé hết khóc rồi chị ạ. Mẹ cảm thấy rất vui vì Minh Khôi của mẹ rất giỏi. Mẹ nhìn qua cửa kính và thấy cô Thương đang bế con, con đang nhìn các bạn tập thể dục.

Kết thúc buổi thể dục mẹ thấy các con được vào lớp ăn sáng. Bắp của mẹ cũng ăn rất tốt, được các cô quan tâm lắm. Mẹ yên tâm rồi. Sau đó các con được ra ngoài chơi và vận động. Mẹ phải trốn tận vào góc trong văn phòng, kéo rèm xuống để con không nhìn thấy mẹ. Mẹ đứng từ xa quan sát con thấy cũng xếp hàng ngoài sân ngoan ngoãn lắm, nhưng vẻ mặt thì không vui tí nào. Con không chơi trò gì hết, không giống như hôm mẹ dẫn con vào trường và hình như lại mếu. Cô giáo bế và cho con ra một chỗ chơi để con quan sát các bạn. Và lần này mẹ thấy một cô giáo nữa ở lớp Việt Quất của con nhưng mẹ lại không biết tên cô?

Rồi giờ ăn trưa cũng đến. Ở nhà con ăn thô rất tốt nên mẹ không lo lắng nhiều nhưng ngày đầu đi học sợ con chưa quen không ăn nên mẹ chuẩn bị cho con hộp sữa và dặn cô rồi. Nhưng trộm vía Bắp của mẹ ăn giỏi quá hết cả suất cơm, mẹ cảm thấy yên tâm lắm.

Buổi chiều mẹ hỏi cô My, cô báo lại là con rất ngoan, buổi chiều bắt đầu quen và không còn khóc mếu gì nữa. Mẹ cảm thấy Bắp của mẹ giỏi quá. Tất nhiên là mẹ giữ lời hứa rồi, nay bố sẽ đón con sớm, bố ngồi phòng chờ quan sát con uống sữa chiều. Con được đón ở phòng chờ. Vì con được đón sớm hơn các bạn nên khi nhìn thấy bố, con cười tươi như hoa, tạm biệt các cô rối rít.

Về bố con cho đi ăn bánh giò nóng hổi vừa thổi vừa ăn, ăn vào thời tiết lạnh như này ngon hết ý. Bố về kể với mẹ là con ăn hết một cái luôn không cho bố miếng nào. Mẹ rất lo khi con về con sẽ bám mẹ vì ngày hôm này con cảm thấy chênh vênh vì thấy bất an nên sẽ làm nũng. Nhưng con rất ngoan, vẫn tự chơi, tự ăn và làm mọi việc khi con ở nhà hàng ngày.

Ngày đầu tiên đi học của con trôi qua thật nhẹ nhàng và mẹ cảm thấy con trai của mẹ đã trưởng thành và rất tự tin, hòa nhập và hợp tác rất nhanh. Mẹ cám ơn con Minh Khôi của mẹ và cám ơn các cô ở ngôi nhà Việt Quất đã rất quan tâm đến con.

Ngày thứ 2 – 29/10/2020

Hôm nay mẹ phải đi làm nên hai mẹ con sẽ phải đi sớm hơn hôm đầu tiên, con dậy không khóc và ngoan ngoãn xách ba lô ra rồi chào tạm biệt ông bà rồi đi học. Ông bà khen cháu bà trộm vía quá, trên đường đi mẹ cũng nói nay là ngày thứ 2 con đến lớp con mẹ sẽ vẫn ngoan và hợp tác nhé. Bắp của mẹ là học sinh đến đầu tiên của lớp vì đi sớm mà con vào lớp tươi tỉnh chào cô và chào mẹ. Ô mẹ đã lo lắng nhiều rồi Bắp của mẹ rất ngoan. Mẹ có thể yên tâm đi làm rồi.

Đến trưa mẹ tranh thủ qua để xem con ăn uống thế nào mẹ thấy Bắp đã biết cầm khay cơm ra tự ăn tự xúc rồi, và con ăn tốt chả mấy chốc mà sạch đĩa. Con ăn cũng nhanh nữa, các bạn chưa ăn xong thì đã cầm quả chuối ăn rồi, tự xếp khay ăn rồi ngồi ăn chuối. Mẹ biết con đã quen với nề nếp của lớp ngay từ buổi thứ 2. Cám ơn các cô ở ngôi nhà Việt Quất đã giúp con tự tin và hòa nhập rất tốt với các bạn.

Ngày thứ 3 – 30/10/2020

Sáng nay con đi học trời mưa lạnh mẹ mặc cho con bộ màu cam đen theo màu sắc chủ đạo của lớp. Mưa lạnh hai mẹ con đi xe máy, mẹ chùm con vào áo mưa nhưng vẫn không quên cho con nhìn qua lớp kính để con cảm nhận được đường phố xe cộ ngày mưa như nào. Mẹ thấy rằng việc chọn cho con trường xa hơn một chút cũng rất thú vị, hai mẹ con bên nhau lâu hơn, được trò chuyện với con lâu hơn một chút. Con tạm biệt mẹ nhưng miệng có vẻ vẫn mếu tí và mặt xị ra.

Chiều bố đón và các cô cũng nói trộm vía tự ăn tự ngủ rất ngoan. Con được bố đón vui mừng và nhanh chóng tạm biệt các cô và các bạn, nhanh chóng ra xe mặt tươi tỉnh lắm.

Ngày thứ 4 – 31/10/2020

Trời vẫn mưa lạnh hai mẹ con mình sẽ vất vả hơn chút vì tuần con đi học thì đều là những ngày mưa rét. Mẹ kể chuyện và nói chuyện cho con nghe con đường tới trường như nào, con đã thuộc làu đèn giao thông đèn xanh thì đi, đèn đỏ thì dừng lại. Mẹ cảm thấy con bắt đầu quen thuộc với con đường tới trường rồi. Đến trường rồi mẹ cởi áo mưa và đưa con vào lớp. Con vẫn chào tạm biệt mẹ và không khóc mè nheo gì. Mẹ cảm thấy rất vui vì con của mẹ đã làm rất tốt.

Chiều nay mẹ đón con được sớm, con vui mừng vì nay được mẹ đón. Nay mẹ mới được gặp cô đeo kính, nhìn cô rất trẻ và nhiệt tình, cô trao đổi với mẹ về việc con ăn uống ở trường. Cô trao đổi do con ăn xôi thịt kho vào buổi sáng nên chắc no trưa con chỉ ăn được nửa suất cơm nhưng chiều ăn bánh mì sữa và uống sữa thì ăn được hết. Mẹ cũng rất vui vì con có thể ăn được nhiều thứ ở trường như thế, mẹ chào cô và cô không quên dặn mẹ chị ơi chị kí tên chị nhé, không phải kí tên con đâu ạ. Ui mẹ xấu hổ quá, kí nhận đưa đón kí tên mình mẹ lại toán kí tên Khôi – tên con của mẹ. Cô giáo dễ thương quá, cám ơn cô. Mẹ nhận được thư mời tham gia lễ hội hóa trang ở trường của con và cô cũng không quên dặn mẹ tối nay cho con đến.

Tối nay mẹ sửa soạn cho con một bộ quần áo hóa trang thành chú gấu xám nhỏ. Nay con có em họ Suri đi cùng, hai anh em rất thích thú khi lần đầu tiên được tham dự lễ hội hóa trang ở trường.

Vào trường tràn ngập âm thanh và ánh sáng, các bạn nhỏ đang nô nức chơi đùa, chụp ảnh với những khung cảnh rất rực rỡ. Con vào một lúc thì thấy cô Thương ra đón con, cô hóa trang nên chắc con không nhận ra, con cùng cô và bố đi tham gia cùng các bạn rất vui vẻ.

Vậy là kết thúc một tuần đi học của Bắp thối rồi, mẹ cảm thấy con đã trưởng thành hơn, tự tin hơn, tự lập hơn, nói được rất rất nhiều, có thể hát cả hai bà hát “Bà ơi bà”, “Cả nhà thương nhau” một cách trọn vẹn. Về nhà cũng ngoan hơn và ăn được rất nhiều, ngủ cũng sớm nữa. Giờ ăn cơm là phải có hai bát: một bát ăn cơm trộn thức ăn, một bát canh giống như ở lớp. Con xúc thìa cơm cho vào canh chấm rồi mới ăn giống như con ăn ở lớp. Nhìn con ăn mà mẹ thấy Bắp của mẹ đã lớn lắm rồi. Mẹ thầm cám ơn các cô ở gia đình Việt Quất và ngôi nhà IKIDS – nơi mà mẹ sẽ yên tâm gửi gắm con rất nhiều”.

Chia sẻ của mẹ Bắp – lớp Việt Quất, trường mầm non Ikids Montessori

Nội dung cùng chủ đề: